18 năm theo nghiệp thể thao, lực sĩ Lê Văn Công đã trở thành một trong những biểu tượng của Thể thao người khuyết tật Việt Nam khi mang về nhiều tấm huy chương danh giá trên đấu trường thể thao quốc tế.
Dù không có một đôi chân lành lặn, Lê Văn Công, chàng trai sinh năm 1984 tại Hà Tĩnh, đã dùng chính đôi tay thép của mình để viết nên một câu chuyện lịch sử. Chưa từng một lần tự coi mình là người kém may mắn, anh đã vượt qua mọi rào cản, tự lập trong học tập, công việc và cuộc sống.
Bước ngoặt đến vào năm 21 tuổi, khi chàng trai trẻ mang theo khát vọng đổi đời vào Sài Gòn. Chính tại thành phố sôi động này, trong một câu lạc bộ của những người cùng cảnh ngộ, một người thầy đã nhìn thấu sức mạnh phi thường ẩn sau vóc dáng nhỏ bé ấy. Môn cử tạ đã tìm thấy anh, hay đúng hơn, anh đã tìm thấy sứ mệnh của mình.

Con đường đến đỉnh vinh quang nhuốm đầy mồ hôi và cả những giọt nước mắt. “Với người khuyết tật, khó khăn còn nhiều gấp bội,” anh từng tâm sự. Đã có lúc, chấn thương vai nghiêm trọng tưởng chừng sẽ đóng sập cánh cửa sự nghiệp. Nhưng đối với người đàn ông này, đó không phải là điểm dừng, mà là một thử thách để trở nên mạnh mẽ hơn.
Và rồi, tại Paralympic Rio 2016, cả thế giới đã phải lặng đi. Khi Lê Văn Công nâng thành công mức tạ 181kg – gấp bốn lần trọng lượng cơ thể – đó không chỉ là sức mạnh của cơ bắp. Đó là sức mạnh của một ý chí đã được tôi luyện qua gian khó. Khoảnh khắc quốc ca Việt Nam vang lên nơi đất khách đã khẳng định một chân lý: nghị lực con người có thể vượt qua mọi giới hạn.

Lê Văn Công tự hào khi nhìn lại hành trình sự nghiệp đã qua, không chỉ là thống trị ASEAN Para Games, mà còn là những tấm HCV danh giá ở đấu trường Paralympic cũng như giải Vô địch Thế giới. “18 năm theo thể thao đỉnh cao, cuộc sống của tôi bây giờ tạm ổn. Điều tôi tâm đắc nhất là bản thân đã vượt qua được chính mình để có sự hòa nhập, có nghề nghiệp và được sống với đam mê thể thao. Thêm nữa, gia đình nhỏ của tôi đang rất hạnh phúc, có hai bé ngoan ngoãn, tôi cảm thấy rất tự hào”.